Ta có thể ví von chuyện gia vị bếp như những cung bậc cảm xúc của tình yêu chăng?
Vị đường – ngọt ngào như tình yêu đầu của cô gái, chàng trai tuổi mới lớn. Chớm nở, ngại ngùng và e ấp.
Vị muối – như vị mặn mà của tình yêu đôi lứa tới độ “trai lớn dựng vợ – gái lớn gả chồng” hoặc tình yêu của những cặp vợ chồng kỷ niệm 20 hay 30 năm ngày cưới, hay là tình yêu của hai cụ già tuổi xế chiều cần người tâm sự.
Vị tiêu se nồng nơi sóng mũi như vị “ghen” vô cớ, giận hờn vu vơ của đôi lứa.
Hay vị cay của gừng, vị chua của chanh hoặc ngọt thanh của đường phèn…
Tất cả được người đầu bếp sử dụng hòa quyện vào nhau để tạo nên hương vị của một món ăn ngon
Cũng giống như tình yêu, nếu người trong cuộc không biết nêm nếm, nên sử dụng gia vị nào trước, loại gia vị nào nên dùng hoặc không nên dùng thì cũng không thể tạo ra được một tình yêu đẹp và ngược lại. Khi đã có vị đắng chát thì có cố nêm nếm hoặc cố khắc phục sửa chữa thì vị món ăn ắc hẳng sẽ chẳng được ngon như ban đầu.